Chesky Records được thành lập năm 1988 bởi anh em David và Norman Chesky chuyên sản xuất các bản ghi âm âm nhạc có độ phân giải cao nhiều thể loại khác nhau như nhạc jazz, nhạc cổ điển, pop, R & B, folk và world / ethnic. Các nghệ sĩ đã từng thu âm với nhãn đĩa Chesky Records bao gồm McCoy Tyner, Herbie Mann, David Johansen và Harry Smiths, Joe Henderson, Chuck Mangione, Paquito D’Rivera, Ron Carter, Larry Coryell, John Pizzarelli, Bucky Pizzarelli, Babatunde Olatunji, Ana Caram và Rebecca Pidgeon…
Chesky Records cũng cung cấp các bản ghi âm binaural, nhằm tái tạo âm thanh stereo 3-D để bản thu âm nghe như thể người nghe đang ở cùng phòng với các nhạc sĩ. Họ nắm bắt âm thanh này bằng cách sử dụng đầu ghi dummy. Đối với các bản ghi âm, Chesky Records sử dụng không gian sống động, bao gồm cả Trung tâm Hirsch ở Greenpoint, Brooklyn và St. Paul the Apostle Church ở Manhattan. Công ty có studio ở New York City, New York.
Nhạc sĩ kiêm nhà soạn nhạc David Chesky đã sáng lập Chesky Records với anh trai Norman của mình vào năm 1988. Họ bắt đầu nhãn đĩa để giữ gìn âm thanh của các bản thu âm trực tiếp mà không cần so sánh với các bản gốc. Năm 1990, họ chuyển từ ghi âm trong các studio để ghi âm trong các nhà thờ. Một trong những nỗ lực đầu tiên của công ty nhằm cải thiện chất lượng âm thanh là việc tái phát hành bản ghi âm nhạc của Rachmaninoff do nghệ sĩ piano cổ điển Earl Wild chơi cho Reader’s Digest.
Vào năm 1990, Chesky Records đã cho ra đĩa CD thử nghiệm Sampler & Audiophile với 6 bài hát đầu tiên dành cho âm nhạc và 20 bài còn lại dành cho việc nghe và kiểm tra kỹ thuật cho tai nghe và loa. Các đĩa thử nghiệm khác bao gồm Chipset của Dr. Chesky, Fantastic, Amazing Binaural Sound Show và Ultimate Demo Disc.
Trong năm 2007, David và Norman Chesky cũng đã bắt đầu trang web tải nhạc dành cho người mê nhạc có tên là HDtracks. HDtracks cho phép khách hàng tải các phiên bản có độ phân giải cao của album theo nhiều định dạng (FLAC, AIFF). Trang web quy tụ nhiều nghệ sĩ và nhãn đĩa khác nhau. Vào năm 2012, Crosby, Stills và Nash đã thông báo rằng họ sẽ phát hành các phiên bản HD của 3 album đầu tiên thông qua HDtracks và công ty cũng đã phát hành các tiêu đề mới từ nhãn hiệu Blue Note bao gồm Blue Train của John Coltrane, Out To Lunch của Eric Dolphy, Herbie Hancock’s Maiden Voyage, Speak No Evil của Wayne Shorter cũng như các bài hát của Horace Silver và Larry Young. Các nghệ sĩ đáng chú ý khác bao gồm Carole King, Janis Joplin, Michael Jackson, Rolling Stones và Bob Dylan.
Trong năm 2011, Chesky Records kết hợp công nghệ độ phân giải cao trong nhãn đĩa của họ, và giới thiệu các bản ghi âm binaural (hai tai). Các đĩa gốc binaural được ghi âm bằng âm thanh có độ phân giải cao (24-bit / 192kHz) bằng cách sử dụng đầu thu hình nộm có biệt danh là “Lars”. David Chesky đã cộng tác với giáo sư đại học Princeton là Edgar Y. Choueiri để bắt đầu sản xuất các bản ghi âm binaural. Mục đích của công nghệ là để nắm bắt âm thanh ba chiều và hình ảnh.
Chesky Records sử dụng thiết bị ghi âm riêng và thử nghiệm với các kỹ thuật ghi âm và các định dạng khác nhau.
Giải thưởng và sự công nhận:
- Grammy Award năm 1997 về Trình diễn Jazz Latin xuất sắc nhất – Portraits of Cuba, Paquito D’Rivera.
- 1998 Được đề cử: Grammy Award cho Album nhạc hay nhất thế giới – Love Drum Talk, Babatunde Olatunji
- 2000 Latin Grammy Award cho Best Jazz Latin Album – Tropicana Nights, Paquito D’Rivera
- 2005 Được đề cử: Grammy Award cho Thiết kế Bản thu âm Cổ điển hay nhất – Khu vực 31, David Chesky
- 2005 Được đề cử: Latin Grammy Award cho Album Latin Jazz xuất sắc nhất – The Body Acoustic, David Chesky
- 2007 Được đề cử: Grammy Award cho tác phẩm đương đại xuất sắc nhất – Concerto cho Basso và dàn nhạc, David Chesky.
The David Hazeltine Trio Impromptu
The David Hazeltine Trio là một ban nhạc Jazz gồm David Hazeltine (piano), George Mraz (bass) và Jason Brown (drums). CD The David Hazeltine Trio Impromptu là một nhãn đĩa hay của Chesky Records. Nó được mở màn bằng bài ứng tác trên tác phẩm Clair de lune (7:40) rất nổi tiếng của Debussy. Cả 3 nhạc cụ đều chơi rất tự nhiên, thoải mái với phần giai điệu chính ở piano. Bass chạy những phần trầm lặp lại và drums chơi phần âm cao chi tiết, sảng khoái. Bài thứ hai là Jesu, Joy of Man’s Desiring (5:15) với mở màn bằng chủ đề được bass thể hiện, sau đó là piano xuất hiện và biến báo, bass chơi phần đệm của mình, drums chơi tiết tấu và âm cao khiến cho treble toả sáng.
Bài thứ ba là chương I của Moonlight Sonata (6:49) của Beethoven, chủ đề được piano thể hiện rồi nối luôn vào phần ứng tác. Trong quá tình thực hiện ứng tác, chủ đề gốc của tác phẩm thỉnh thoảng lại được tái hiện ở các cao độ khác nhau. Bài thứ tư trong CD này là Impromptu No.4 (6:16) của Chopin. Một tác phẩm Impromptu (ứng tác) được ứng tác thêm một lần nữa, nghe thật sảng khoái. Có thể nói, bài này mang dáng dấp Jazz nhiều nhất. Đặc biệt là phần thể hiện của piano.
Bài thứ năm trong CD là Waltz of the Flowers (5:06) của Tchaikovsky nổi bật với nhịp waltz sôi nổi, dịu dàng và đầy chất thơ. Cả ba nhạc cụ đều chơi hết sức tinh tế, khiến người nghe đầy hào hứng với cảm xúc dâng trào. Bài thứ 6 là Prelude Op.28, No.4 (8:12) của Chopin. Tác phẩm được vào đầu nhẹ nhàng với cả 3 nhạc cụ, sau đó bass đi giai điệu ở dải thấp, piano đi các hoà âm và giai điệu ở dải trung cao, drums giữ nhịp. Những đoạn chạy nhanh và vừa của piano khiến cho bản nhạc thật đa dạng. Bass chơi gần như rộng khắp âm vực của nó cũng tạo hiệu ứng phong phú và thích thú cho bản nhạc.
Bài thứ bảy Reverie (6:11) của Debussy được piano dẫn vào thoải mái với những tiếng bass sâu, nét và tiếng drums nhẹ nhàng đều trên các dải. Phần lớn tác phẩm trong CD này đều được ứng tác vượt xa khuôn khổ của tác phẩm gốc, đến mức nếu không có tiêu đề tác phẩm, một số người nghe sẽ không hình dung được bản gốc. Reverie cũng không ngoại lệ. Đây cũng là một bản nhạc nghe rất thích thú. Bài thứ tám là Fur Elise (7:17) của Beethoven. Mở màn bằng một khúc dạo, sau đó lập tức là chủ đề do bass chơi rất nét. Rồi piano chơi đoạn tiếp theo của tác phẩm. Drums chơi chủ yếu ở dải cao và dải trung. Bản này, các nghệ sĩ ứng tác gần với bản gốc hơn cả.
Về chất lượng thu thanh, The David Hazeltine Trio Impromptu là một album có độ phân giải rất cao. Chúng tôi nghe CD này với cảm xúc thật gần như khi nghe một LP mới không có xì sạn. Các dải tần ghi trong CD đều đâu vào đấy. Các nhạc cụ tách bạch nhưng cũng rất hoà quện. Âm sắc, âm hình, âm lượng và độ động trong CD được thể hiện rất tốt, không có gì phải phàn nàn.